Đọc Truyện ( 12 Chòm Sao ) Hôn Ước Trời Định


- Sao vậy? Cái tên Anh Khoa là ai mà có thể làm bà lo lắng được vậy? - Song Tử bước tới gần Ngưu, hỏi. - Hihi! Không có gì đâu. - Kim Ngưu cười hì quay ra trả lời Song, nhưng thực chất thì trong lòng cô lại khác một trời một trời một vực a, cô thực sự là lo lắng. Cự Giải khó hiểu nhìn Ngưu rồi lại cầm lấy cái ipad trên bàn lên mà đọc.
Trần Anh Khoa, 16 tuổi. Đang là tổng giám đốc của tập đoàn A.K. Là một vị thanh niên trẻ tuổi, mới có 16 tuổi mà cậu đã đạt đ ;ược thành tích khiến người khác phải nể phục. Cự Giải nhíu mày đọc từng dòng tin tức về vị đại thiếu gia trẻ tuổi này. Càng kéo xuống, Cự Giải càng chán nản cho đến chúng tôi thấy được một dòng chữ nhỏ được ẩn trong màu nền - hai chữ " bí mật ". Nếu mà nói tại sao Cự Giải lại tia được trong khi mọi người thì không, đơn giản vì mắt anh tinh như mắt diều hâu thôi a. Cự Giải nhấn vào dòng chữ đó, một dòng chữ lằng nhằng màu đen bắt đầu hiện l& #234;n. Nói thật thì loại chữ này chắc thánh cũng không đọc nổi quá, nói thật thì nó nửa giống chữ Ả Rập, nửa giống Thái Lan nhưng không biết vì sao mà Giải lại đọc được a. Cậu lướt qua từng dòng chữ một. Song, cậu tắt trang web đó đi và vào lịch sử xóa phần trang web mình vừa vào. - Mọi người về chỗ nào, sắp vào học rồi đó. - Cự Giải cười nhẹ lên tiếng. - Vậy........bọn này về chỗ đây. Cả đám bắt đầu tản dần ra và đi về chỗ ngồi của mình . - Kim Ngưu! Cậu.........bí ẩn thật đó. - Cự Giải nhếch mép cười nhẹ, chống tay nhìn Ngưu. - Hả? - Kim Ngưu ngơ ngác nhìn Giải. - Tớ nghĩ cậu nên giải thích với hai bọn này về việc cậu có quen biết cái tên Anh Khoa đó rồi đấy. - Cự Giải! Cậu biết được cái gì rồi? - Kim Ngưu nhíu mày nhìn vào Giải. - Một điều rất thú vị. - Giả Giải cười nửa miệng, song, cậu quay lên phía bàn của mình. Kim Ngưu bần thần ngồi đó, ánh mắt hiện rõ lên sự kinh ngạc. Một điều rất thú v ị? Cự Giải là đang muốn ám chỉ tới điều gì? Rốt cuộc là cậu ta đã biết gì về cô và Khoa chứ? Làm sao đây? Sao tự dưng hắn lại trở về làm gì để giờ lại rắc rối như vậy chứ. Kim Ngưu lo sợ cắn móng tay, trên khuôn mặt hiện rõ sự hoang mang. Tất cả hành động của cô đều đã lọt vào đôi mắt màu xám tro của Yết. Thiên Yết nhíu mày nhìn cô gái đang ngồi ở dãy đối diện. " Không phải hôm qua còn cười, sao hôm nay lại vậy rồi ? " - Pov Thiên Yết. * Reng, reng, reng * tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên. Tiết 1: Hóa Trên bục giảng, ông thầy Lâm đang say sưa dạy môn học của mình. - Bây giờ tôi sẽ giao cho các em một bài tập nhỏ, 10' sau tôi sẽ kiểm tra. Nói trước, ai không làm, về chép phạt bài học ngày hôm nay 50 lần cho tôi. - Ông thầy Lâm viết lên bảng một bài tập, xong liền đi về chỗ ngồi của giáo viên. Cả lớp chép nấy chép để bài tập trên bảng vào vở rồi cặm cụi làm bài. Chỉ riêng các sao nhà ta lại rất thản nhiên. Ai bảo l 4; bọn họ làm xong rồi đi a. - Thiên Yết! Thiên Yết! - Hử? - Thấy có người đạp nhẹ chân lên mình, Thiên Yết liền quay sang. - Chỉ tôi. Tôi không biết làm. - Tú Anh chu chu môi lên nũng nịu. - Haiz! Rốt cuộc tôi không hiểu cái IQ của chị để làm gì nữa. Lại đây. - Thiên Yết thở dài phán một câu rồi quay sang chỉ bài cho Tú Anh. Còn bên bàn đối diện. Sư Tử thì ngủ một cách ngon ơ, chỉ riêng có Kim Ngưu là đang ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ. Sự lo lắng trong cô thực sự là vẫn chư a giảm đi được một tí gì a. Bỗng chợt cô quay sang phía bên dãy đối diện thì lại bắt gặp được cái cảnh hôn phu của mình đang tình tứ với đứa con gái khác. Áp lực lại càng áp lực, Kim Ngưu dần dần mất đi sự bình tĩnh của bản thân, cô bắt đầu thở dốc, cơ thể dần dần lạnh đi. Cự Giải ngồi ngay trên Ngưu có vẻ như phát hiện được người ngồi đằng sau có vẻ không ổn liền quay xuống xem thử như thế nào. Có vẻ như là cậu đúng rồi. Khi v̗ 5;a quay xuống thì đã thấy trên khuôn mặt Kim Ngưu đầy mồ hôi mặc dù đang trong mùa đông, nhịp thở không đồng đều, khuôn mặt tái mét. - Kim Ngưu! Sao vậy? - Ha.....a.....ha....t....tôi...ha...h.......... - Có chuyện gì không ổn sao? Sao lại ra nhiều mồ hôi và thở gấp đến như vậy? - Cự Giải lo lắng. Cậu chạm thử vào tay Ngưu. Lạnh. Đó là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu. Nó lạnh toát, như kiểu vừa mới ở ngoài tuyết vào vậy. - Ha.....kh.......không.......ha......h....ha....... - Kim Ngưu thở gấp, nói khô ;ng rõ lời. - R.....ha....ra......n....g....ha...h....ngo...ài... Cự Giải có vẻ như nghe hiểu ra lời của Ngưu. Cậu ngay lập tức quay lên, giơ cao tay. - Thưa thầy! - Cự Giải! Có việc gì sao? Em có ý kiến gì? - Bạn Kim Ngưu không được khỏe, em có thể đưa cậu ấy xuống phòng y tế không ạ? - Cự Giải bày ra bộ mặt ngây ngô, đứng lên nói. Nghe thấy thế, cả lớp và thầy Lâm đều đổ dồn ánh mắt vào cô gái đang ngồi ở bàn cuối dãy 4.
- Th....ằ....ng.....ha....h.....ng...ô...ha...ốc.... - Tuy cả cơ thể cô đang kh 25; là mệt mỏi, nhưng cô vẫn có thể buông ra những lời khiến người khác đau lòng a. - Em mau đưa em ấy đi đi. - Ông thầy gấp gáp thúc giục Cự Giải đưa Ngưu nhi xuống phòng y tế. Tại trong lớp có mỗi Ngưu nhi là nổi trội môn Hóa cho nên là ông cực kì quý cô a. Cự Giải sau khi nhận được sự đồng ý của giáo viên liền ra khỏi chỗ mà đến chỗ Ngưu. Lúc đỡ cô đứng dậy, cậu chỉ loáng thoáng nghe thấy cô nói hai từ "đỡ tôi" rồi cơ thể cô cứ thế thả lỏng mặc cho nhịp hô hấp của mình vẫn chưa được điều hòa ổn định. Cự Giải nhanh nhạy đỡ lấy Kim Ngưu. Nhưng vì thấy cứ để đi như thế này hì có vẻ vướng cho nên cậu một phát bể bống Ngưu trên tay rồi cứ thế hiên ngang đi ra ngoài trong con mắt tròn xoe của tất cả học sinh trong lớp. Thiên Yết có vẻ không được vui cho lắm. Anh đứng lên rồi cứ thể mà bước ra khỏi lớp. Nhưng khi chân vừa chạm đến cửa thì liền bị gọi lại: - Trò Thiên Yết! Đang trong giờ học, mời em quay về chỗ ngồi cho tôi. Thiên Yết quay ra sau lườm nguýt ông thầy, trên người bắt đầu tỏa nhàn nhạt sát khí. Ông thầy Lâm sau khi được hưởng miễn phí đống sát khí đó liền im bặt, không dám ngăn cản. Thiên Yết thấy ông thầy giáo trên kia không còn ngăn cản mình nữa mới thu hồi lại một chút sát khí, bước ra khỏi lớp.

Next Post Previous Post